Tờ mờ sáng, khi sương mù vẫn còn phủ kín các sườn đồi, lưng núi, cũng là lúc trưởng bản cùng các cán bộ, giáo viên trường TH Phong Dụ II lại lên đường vào tận thôn bản, vận động các em học sinh đến trường trước thềm năm học mới. Công việc thầm lặng và đầy vất vả ấy cũng chỉ nhằm mục đích đem cái chữ đến cho con trẻ trên vùng cao còn nhiều gian khó này.
Đội mưa đi vận động. Thôn Khe Soong là một trong 18 thôn bản thuộc xã Phong Dụ huyện Tiên Yên vừa thoát khỏi xã vùng 135. Hầu hết là đồng bào dân tộc Dao đều sống rải rác ở trên núi cao. Những hôm trời mưa thì vô cùng vất vả. Đường trơn dốc đi giày dép không thể nhấc nổi khi đất đỏ dính bết chặt nặng tới 3-4 kg. Đoàn chúng tôi đi vào đúng lúc trời mưa to mới hiểu tại sao các em học sinh ở đây hay đi chân đất tới trường và thường hay nghỉ học khi trời mưa. Anh Cắm trưởng bản Khe Soong tâm sự với tôi: Cô Hiệu trưởng đừng khắt khe với các thầy cô dạy ở điểm trường Khe Soong việc dạy học trên vùng cao gặp rất nhiều khó khăn không giốngnhư ở dưới Thị trấn các thầy cô phải "dỗ" trước rồi mới tính đến việc"dạy" sau. Để duy trì sĩ số các cô giáo viên không chỉ thường xuyên trau dồi trình độ chuyên môn mà còn phải khéo léo, kiên trì và yêu thương họcsinh như con mình. "Tôi không nhớ các thầy cô gọi điện trao đổi và cùng tôi lặn lội đội mưa gió đi tới từng nhà để vận động học sinh đến lớp không biết bao nhiêu lần, nhiều khi nhịn cơm cả buổi trưa đi bộ tới từng nhà vận động học sinh ra lớp". Trên ngọn Khe chỉ có 7 học sinh nhưng có buổi học chỉ có 1 em ra lớp. Các em hay nghỉ học đều không dám gặp lại cô giáo nên khi nhìn thấy chúng tôi đến nhà là tìm cách tránh mặt. Không ít lần các em đi đến nửa đường lại quay về nhà vì ướt hết quần áo. Đầu năm học 2014-2015 thực hiện đề án tinh giản biên chế xắp xếp di chuyển các điểm trường, số HS lớp 1 trên ngọn Khe có 03 em, lớp 5 có 05 em. Các em di chuyển về điểm trường chính Hua Cầu học. Trong 2 tuần đầu chỉ có 03 em lớp 5 ra học còn 7 em trên ngọn Khe không ra học. BGH nhà trường tìm hiểu nguyên nhân chủ yếu vẫn là nhận thức của phụ huynh học sinh còn hạn chế, không xem trọng việc học con trẻ, các hộ này quá nghèo nhìn túp lều tre dựng tạm bên sườn núi kiến chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Để giải quyết tình trạng học sinh chưa ra lớp thực sự rất nan giải nhà trường đưa ra rất nhiều giải pháp. Nhưng biện pháp đầu tiên vẫn là tuyên truyền cho phụ huynh học sinh hiểuđược việc cho con đến trường là cần thiết. Chúng tôi giao cho 2 thầy giáo cứng tay lái bằng cách xe buýt ôm ( HS đi từ nhà đến lương chừng núi khoảng 2,8 km sau đó các thầy cô đón các em HS bằng xe máy đến trường chính khoảng 2 km ). Bên cạnh đó chúng tôi vận động CBGV nhà trường hỗ trợ bằng lương thực, thực phẩm, đồ dùng sinh hoạt trong 2 tuần đầu tháng 8/2014 để các em sinh hoạt. Năm học 2014-2015 này nhà trường chú trọng về môi trường sư phạm, tiếp tục duy trì phát triển mô hình bán trú dân nuôi, xây dựng nhiều hoạt động ngoại khóa lành mạnh, hấp dẫn, khuyến khích học sinh có hứng thú khi đến lớp, tạo không gian mở để đảm bảo sĩ số, giảm bớt nỗi lo, sự trăn trở khi học sinh không ra lớp khi ngày khai giảng năm học mới đã đến. Một số hình ảnh cán bộ, giáo viên đi vận độnghọc sinh:
Các thầy cô cùng đ.c trưởng bản đội mưa đi vận động học sinh ra lớp
Cuộc sống khó khăn, vất và với căn lều gia đình emChíu Nhì Múi lớp 1 và Chíu Thị Mai lớp 3 Khe Soong
BGH, GVcùng trò chuyện, trao đổi với phụ huynh trên ngọn Khe Soong
|